1. Nhân đôi xảy ra trong một từ có một âm tiết kết thúc bằng một nguyên âm và một phụ âm, chẳng hạn như win (thắng), put (đặt), sad (buồn), plan (kế hoạch). Chúng ta nhân đôi phụ âm trước một nguyên âm.
win –> winner, put –> putting, sad –> saddest, plan –> planned
GHI CHÚ
a. So sánh tap – tappingtape – taping.
b. Phụ âm cũng nhân đôi trước y: fog –> foggy (sương mù).

2. Chúng ta không nhân đôi y, w hoặc x.
stay –> staying (ở lại), slow –> slower (chậm – chậm hơn), fix –> fixed (sửa chữa)

Chúng ta không nhân đôi khi có hai phụ âm.
hold –> holding (tổ chức), ask –> asking (hỏi)

Và chúng ta không nhân đôi sau hai nguyên âm.
keep –> keeping (giữ), broad –> broader (rộng – rộng hơn)
3. Quy tắc nhân đôi cũng đúng với các từ có nhiều hơn một âm tiết, nhưng chỉ khi âm tiết cuối cùng nhận trọng âm.
for’get –> for’getting (quên),  pre’fer –> pre’ferred (thích hơn)
Chúng ta thường không nhân đôi một phụ âm với âm tiết không nhận trọng âm.
‘open –> ‘opening (mở), ‘enter –> ‘entered (đi vào)

GHI CHÚ
Trong tiếng Anh Anh đôi khi chúng ta nhân đôi phụ âm với âm tiết không nhận trọng âm. Chúng ta thường nhân đôi l.
travel –> travelling (du lịch), tunnel –> tunnelled (đào đường hầm), marvel –> marvellous (điều kì diệu – kì diệu), jewel –> jeweller (đá quý – thợ chế tác đá quý)

Chúng ta cũng nhân đôi p trong một số động từ.
handicap –> handicapped (khuyết tật), worship –> worshipping (thờ cúng)
Nhưng ở Mỹ thường chỉ có một chữ l hoặc p trong âm tiết không nhận trọng âm, ví dụ: traveling (đi du lịch), worshiping (thờ cúng).

4. Khi một từ kết thúc bằng ll và khi thêm ly, chúng ta không viết một l thứ ba.
full –> fully(đầy đủ)

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *